Seite auswählen

Văn-Thơ-Nhạc

DÒNG THỜI GIAN

DTDB Thời gian qua bao thăng trầm hưng phế Con đường xưa lồi lõm đá chông chênh Nắng ban mai trải lụa cỏ nhung mềm Gió từng đợt gợn bồng bềnh sóng mạ Hàng me keo bên dốc cầu Mang Cá Bờ mẫu ngoằn ngoèo đưa đến Miễu Đôi Tàn thùy dương rủ bóng chiếc băng ngồi Những dòng...

mehr lesen

Đến bao giờ ?

ĐẾN BAO GIỜ ?Vận nước thì đã ngả nghiêngLòng dân thì cứ ngồi yên thế nàyBao giờ vận nước đổi thay ?Khi mà dân cứ ngủ ngày ngủ đêmNgủ như một kẻ say mềmNgủ để quên hết niềm đau tháng ngàyNgủ đợi vận nước đổi thay ? Hay đợi mất nước làm nô lệ "Tàu " ?Ngủ để dân tộc bể...

mehr lesen

Sợ Vợ

Tràm Cà Mau Ông Niết tuổi đã bảy mươi, nói với anh con rể:“Mầy phải biết vùng lên một chút chứ! Sợ vợ như mầy, làm tao cũng nhụt chí anh hùng theo!”Anh rể khoảng bốn mươi tuổi, cười hề hề:“Thôi Ba ơi. Chúng ta phải thanh toán cho xong dĩa tiết canh nầy, rồi thu dọn...

mehr lesen

MÓN QUÀ MANG TÍNH “QUỐC VĂN GIÁO KHOA THƯ”

Ngô Viết Trọng Ông nội tôi vào đời với nghề hương sư, dạy học ở trường làng. Một thời gian sau, không hiểu nghĩ sao nội lại tình nguyện đi lính. Nhưng ở lính chẳng bao lâu nội lại không may bị thương rồi được giải ngũ. Từ đó nội theo nghiệp nông cho tới già. Vốn ít...

mehr lesen

Bố tôi

Khác với đa số bạn bè, trong gia đình, chúng tôi luôn đứng về phe bố, bởi vì bố rất hiền lành nên cứ bị mẹ lấn quyền.Tôi thường hay nghe các bà bạn của mẹ nói, đàn ông Việt Nam cứ quen thói chồng chúa vợ tôi.Nhưng về nhà, theo dõi mãi, tôi chỉ thấy mẹ “chúa” chứ nào...

mehr lesen

Sài Gòn muộn màng của em cũng không còn…

Vũ Thế Thành Cô bạn (trẻ) tặng tôi quyển sách của Erich Maria Remarque, bản dịch trước 75 mà em kiếm được ở tiệm sách cũ. Remarque là nhà văn người Đức mà có thời tôi “ngốn” hầu như không sót cuốn nào. Ông viết như thì thầm kể chuyện, chẳng lý luận, triết lý gì cao...

mehr lesen

Sàigòn Của Tôi

Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai.   Từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay.   Nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi đây.   Sàigòn đẹp lắm Sàigòn ơi, Sàigòn ơi.   Ngựa xe như nước trên đường vẫn qua mau.   Người xa thăm bến câu chào nói xôn xao..   Phố xá...

mehr lesen

Người Ăn Mày Mé Láng

 Thiên Phong Một buổi chiều mùa hè, trời mưa khá to nổi bong bóng. Dòng nước cuốn dài theo bờ măng trên đường Lê Thánh Tôn chảy về phía đường Nguyễn Huệ kéo theo tất cả rác rến dân chúng xả ra đường che lấp các miệng ống cống thoát nước của đô thành, làm nước tràn...

mehr lesen

Bát Bún Riêu

Khuyết danhTừ Auclair (Wisconsin), theo đường Liên Tỉnh 53, ngược lên mạn Bắc là Salon Springs thì rẽ phải theo Hương Lộ “P” nhỏ hẹp ngoằn ngoèo lăn mình giữa những khu rừng phong ngút ngàn trùng điệp, tiếp tục thêm vào dăm vòng qua những lưng đồi thoai thoải dốc là...

mehr lesen

Tôi nằm gác tay lên trán

Tiểu Tử Hồi nãy, nằm một mình trong phòng, tôi gác tay lên trán hồi nào tôi không hay!Một cử chỉ rất tầm thường, ở quê tôi – Việt Nam – thiên hạ hay làm như vậy khi suy nghĩ chuyện gì hay khi gặp khó khăn gì.Và thường thì cử chỉ “gác tay lên trán” đó lâu lâu có kèm...

mehr lesen

Bài cũ

Thể loại