“chị cho em hỏi môi trường giáo dục ở Nhà trường trong miền Nam có khác ngoài Bắc nhiều không ạ ?“
Nhàn Lê
Một em hỏi mình như hình chụp dưới đây, thật khó để trả lời cho chuẩn xác 100% vì nhà mình không có con nhỏ đi học.
Nhưng mình có được học chương trình sau đại học ở SG cho nên cảm nhận như sau:
Học ở SG và làm ở SG chắc chắn sướng hơn ở ngoài Bắc, đó là điều chính xác, các đồng hương của tôi ai cũng đều nhận định như vậy. Cụ thể như sau:
Đi làm, bạn được thể hiện năng lực ở mức gần tuyệt đối, nghĩa là bạn giỏi thì bạn có thể có nhiều lựa chọn.
Ở SG cũng vẫn có chỗ phải mất tiền khi xin việc nhưng bạn không thích vào những nơi đó thì bạn vẫn có thể kiếm được chỗ ưng ý.
Đi làm không phải nịnh sếp, chân thẳng thì khen thẳng, nếu chân vòng kiềng mình không thích làm tổn thương thì không cần nói, không cần phải uốn lưỡi để phát âm chân cong thành thẳng như ngoài mình, người như khúc giò thì bạn vẫn có thể góp ý chân tình rằng: Sếp hơi mập rồi đấy.
Tết không phải đi quà sếp nếu bạn không ham chức quyền, không thích quỳ gối thì bạn vẫn có thể đứng thẳng, bạn không phải bắt buộc tặng quà, tặng vì quý nhau thì tặng, không quý thì kệ mẹ sếp.
Buổi sáng thấy sếp tới không việc gì phải lao đi pha trà, sếp khát thì kệ mẹ sếp tự lôi chai nước trong ba lô ra uống.
Có dịp đi picnic có khi sếp còn chuẩn bị đồ ăn cho cả đoàn, rủ về nhà sếp chơi và ăn xong dọn không hết thì tối sếp tự xử lý.
Phạm lỗi thì cứ thế viết kiểm điểm, đừng có nghĩ là tối mang quà tới nhà để chuộc tội , sẽ bị mắng cho vỡ mặt.
Đi học, bạn chỉ phải đóng vài chục ngàn quỹ lớp để mỗi hôm mua chai Aquafina 5000 đ để thầy cô uống cho khỏi rát họng mà giảng bài, chứ không phải đóng các loại tiền kinh khủng như ngoài mình.
Học thi thì phải học cho nghiêm túc không thì thầy đánh rớt trắng mắt luôn, đừng có nghĩ chuyện mua điểm.
Hết 2 năm chuyên khoa hoặc thạc sĩ bạn không phải trả cho thầy hướng dẫn một xu nào cả, nếu bạn cố tình mua quà thì bị gọi trả lại và thầy sẽ gọi cho tới khi nào bạn tới lấy thì thôi.
Cái đề tài bạn không phải gấp làm tám như sinh viên trường kiến trúc ngoài mình để mỗi một lần có quà thầy coi cho 1/8 mà nếu thầy cô đi vắng bạn vẫn có thể nhét vào phòng qua khe cửa dưới đất, khi nào về thầy cô sẽ đọc.
Nhưng nếu trong quá trình học mà có thằng thầy nào ở ngoài Bắc vào giảng thì bạn vẫn cứ phải đóng tiền để nhét phong bì ( xin lỗi vì gọi thầy bằng thằng)
Đến bệnh viện thực tập bạn cũng không phải nịnh mới được làm mà bạn siêng thì các chị còn mua cơm cho bạn ăn chứ không phải là ngược lại như ngoài kia.
Trong công việc nếu bất mãn quá vẫn có thể tranh luận với sếp mà không sợ bị thù cho tới chểt ( cái này tuỳ mỗi cá nhân. )
Bạn bị bệnh, đi bệnh viện có nhiều nơi không phải hối lộ, bạn muốn yêu cầu BS thì đóng thêm tiền dịch vụ, bạn nghèo thì thôi.
Khám bệnh theo thứ tự chứ không phải kẹp tiền vào sổ khám để mấy cô y tá cướp thứ tự cho mình.
Nhìn chung BS ôn tồn hơn, nhiệt tình hơn và thân thiện hơn BS, y tá ngoài mình.
Tạm vậy đã. Khi nào nhớ ra thì tôi bổ sung thêm.
À quên, Miền Nam không có chuyện người nhà bệnh nhân đi giặt áo dính máu cho BS.
Không có chuyện như trong tin nhắn. Phải bỏ dạy đi dỡ sắn để biếu sếp.
Không có chuyện lái xe bệnh viện đang giờ làm việc đi bẫy chim cu gáy để rồi bệnh nhân cần chuyển viện lại không có lái xe.
Các anh chị ở Đà Lạt vui lòng bổ sung thêm để cô ấy có quyết định đúng, ở ngoài Bắc sáng ngời quá chịu không nổi.
Cảm ơn các anh chị.
Nhàn Lê (07.04.2019)
(Thesaigonpost)