Seite auswählen
Attendees at Incheon Queer Festival draped in a rainbow flag

22.9.2019

Ở Hàn Quốc, trở thành đồng tính luyến ái thường bị coi là khuyết tật hoặc bệnh tâm thần, hay được xem là tội ác bởi các nhà thờ bảo thủ quyền lực.

Hàn Quốc không có luật chống phân biệt đối xử và, theo báo cáo của Laura Bicker của BBC từ Seoul, các nhà vận động tin rằng việc sự phân biệt đối xử dẫn đến lạm dụng đang khiến các bạn trẻ phải trả giá.

Một bữa ăn tối với công ty hôm đó đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của thanh niên 20 tuổi Kim Wook-suk. Anh bị đuổi ra khỏi nhà hàng vì bị đồng nghiệp tố là người đồng tính.

“Cảm giác như bầu trời sụp đổ,” Kim nói với tôi. “Tôi đã rất sợ hãi và sốc. Không ai mong đợi điều đó.”

Chủ nhà hàng, một người theo đạo Kitô giáo, đã buộc anh phải rời đi.

Kim (không phải tên thật của anh) cũng bị sa thải ngay lập tức.

“[Sếp tôi] nói đồng tính luyến ái là một tội và đó là nguyên nhân gây ra bệnh Aids. Ông ấy nói với tôi rằng ông ấy không muốn tôi lây lan đồng tính luyến ái cho các đồng nghiệp khác,” Kim nói.

Nhưng đó chưa phải là điều tệ nhất. Một người đồng nghiệp đã đến thăm mẹ của Kim và báo cho bà biết Kim, con trai bà là một người đồng tính.

“Ngay lúc đó, bà ấy bảo tôi rời khỏi nhà và nói rằng tôi ‘tao không cần một đứa con trai như mày’. Vì vậy, tôi đã bị đuổi ra ngoài.”

‘Bị xa lánh và cô lập’

Giống như rất nhiều thanh thiếu niên thuộc cộng đồng LGBTQ ở Hàn Quốc, Kim Wook-suk đã trải qua nhiều năm lặng lẽ cố gắng che giấu giới tính của mình.

Anh được nuôi dưỡng bởi một người mẹ sùng đạo Tin lành và đã dạy anh rằng người đồng tính sẽ bị thiêu trong lửa ở địa ngục. Anh lắng nghe một cách sợ hãi trong nhà thờ khi mục sư giảng rằng đồng tính luyến ái là một tội lỗi và khuyến khích nó sẽ mang lại bệnh tật. Đó không phải là một bài giảng bất thường ở một đất nước nơi có khoảng 20% ​​dân số thuộc về các nhà thờ bảo thủ.

Nhưng mặc dù bị sa thải và trở thành vô gia cư chỉ vì giới tính của mình, Kim vẫn giữ hy vọng Hàn Quốc có thể thay đổi.

Anti-LGBT protesters at a rally in Seoul GETTY IMAGES Những người biểu tình chống LGBTQ thể hiện rõ quan điểm của họ tại các sự kiện LGBTQ như thế này ở Seoul

Anh tự hà o cho tôi xem chiếc áo phông có logo hình cầu vồng kêu gọi luật chống phân biệt đối xử. Anh tin rằng luật này một ngày nào đó sẽ cho phép cộng đồng LGBTQ sống một cách an toàn.

Nó cũng có thể cứu sống nhiều thanh thiếu niên trẻ.

Một cuộc khảo sát với những người dưới 18 tuổi trong cộng đồng LGBTQ phát hiện ra rằng gần một nửa – khoảng 45% – đã cố gắng tự tử. Hơn một nửa (53%) đã cố gắng tự làm hại mình. Những con số này đã thúc đẩy tổ chức quyền LGBT Chingusai – Giữa những người bạn – điều hành một đường dây trợ giúp.

“Họ thường nói về cảm giác bị xa lánh, bị cô lập, cảm giác như họ là gánh nặng cho ai đó,” bác sĩ Park Jae-wan, người làm việc trong bệnh viện vào ban ngày và tình nguyện viên điều hành dịch vụ Kết nối trái tim vào ban đêm.

“Họ cảm thấy xa cách vì giáo viên, bạn bè hoặc gia đình của họ không hiểu hoặc không biết gì về ý nghĩa của LGBTQ.”

Ông tin rằng một giải pháp lâu dài hơn phải được tìm thấy để giải quyết mối nguy hiểm mà những người trẻ tuổi này phải đối mặt và điều đó liên quan đến việc đấu tranh cho một luật mới.

“Chúng ta cần nghiêm túc suy nghĩ về cách đối xử với thiểu số có xu hướng tình dục đồng giới này và suy nghĩ về những gì họ cần,” ông nói.

Đồng tính luyến ái có thể không bất hợp pháp ở Hàn Quốc – kể từ năm 2003, nó không còn được phân loại là “có hại và tục tĩu” – nhưng sự phân biệt đối xử vẫn còn phổ biến. Chỉ dưới một nửa người Hàn Quốc không muốn có một người bạn đồng tính, hàng xóm hoặc đồng nghiệp, theo một khảo sát toàn quốc của Khảo sát hội nhập xã hội Hàn Quốc.

Tỷ lệ thanh thiếu niên đồng tính nam và nữ bị ảnh hưởng bởi bạo lực cũng cao. Một cuộc thăm dò của Ủy ban Nhân quyền Quốc gia Hàn Quốc cho thấy 92% người LGBTQ lo lắng về việc trở thành mục tiêu của tội ác thù ghét.

Kim Wook-suk biết điều này quá rõ. Mẹ anh, anh nói, đã cố gắng “cứu anh”, nhưng hành động của bà khiến đôi lúc anh sợ chính gia đình mình.

Tình đồng giới: ‘Yêu là yêu thôi, sao không dám nói?’

“Sử dụng người ở nhà thờ, bà ấy đã cố gắng bắt cóc tôi nhiều lần để ép tôi trải qua liệu pháp chuyển đổi. Tuy nhiên có lúc tôi đã xoay sở và trốn thoát được.”

Kim luôn nhìn phải ngoái nhìn lại mỗi khi anh đi ra ngoài. Anh đang ở trong công viên một mình khi một người đàn ông tiếp cận anh và nói đồng tính luyến ái là một tội lỗi không thể tha thứ và anh nên trở về nhà với cha mẹ mình, trước khi đánh anh bằng gậy tre.

Anh tin rằng chính mẹ mình có thể đã ra lệnh cho các cuộc tấn công như vậy, như một hình thức “trị liệu sốc”.

“Thiết lập luật chống phân biệt đối xử sẽ gửi một thông điệp tới xã hội rằng mọi người không nên đối xử khác nhau vì xu hướng tính dục của họ,” Cho Hyein, luật sư LGBTQ tại Hope and Law, nói khi tôi kể câu chuyện của Kim.

“Một khi xã hội đặt ra các nguyên tắc, các trường học sẽ có thể đưa ra các biện pháp phản ứng khi những đứa trẻ này bị bắt nạt. Ngay bây giờ ở Hàn Quốc, chúng tôi không có các biện pháp thể chế hóa để đối phó với các tình huống phân biệt đối xử.”

‘Chúng ta nên ngăn họ xuống địa ngục’

Cộng đồng LGBTQ đã thúc đẩy thay đổi kể từ năm 2007 và tiếng nói của họ ngày càng táo bạo hơn.

Nhưng phe bảo thủ phản đối cũng táo bạo không kém. Cộng đồng Kitô giáo Tin lành lo ngại đồng tính luyến ái sẽ được chấp nhận ở Hàn Quốc đến nỗi họ đã quyết định tổ chức sự kiện “tình yêu thực sự” đầu tiên tại Busan – chỉ một tháng sau khi ban tổ chức Lễ hội Queer buộc phải hủy bỏ sự kiện của họ ở chính thành phố này.

Trong một tuyên bố với BBC, họ nói rằng người LGBTQ là “phi đạo đức và bất thường” nên sự phân biệt đối xử của họ là “loại phân biệt đối xử đúng đắn”.

Woman shouts through a megaphone at Incheon Queer Festival
Menorah nói cô cảm thấy có trách nghiệm giúp những người LGBTQ không đi xuống địa ngục

Vào tháng 9, nhóm nhà thờ có ảnh hưởng này đã xuất hiện tại Lễ hội Queer ở Incheon, thành phố lớn thứ hai của Hàn Quốc, với hàng ngàn người.

Họ vẫy những chiếc quạt giấy ghi chữ “‘nói KHÔNG với đồng tính luyến ái và CÓ với ‘tình yêu thực sự'”.

Một màn hình khổng lồ được đặt gần quảng trường tổ lức Lễ hội Queer chiếu một video tuyên bố rằng khuyến khích đồng tính luyến ái sẽ lan truyền bệnh Aids và tốn hàng triệu tiền thuế.

Việc đến Lễ hội Queer có nghĩa phải chen lấn qua hàng dài những người biểu tình vốn liên tục văng ra những lời lăng mạ.

“Đồng tính luyến ái là một căn bệnh hủy hoại đất nước,” một người đàn ông nói với tôi. “Nếu bạn thực hiện một hành vi đồng tính luyến ái, đất nước sẽ bị diệt vong.”

Trong số các Kitô hữu phản kháng có Menorah. Cả ngày, cho đến khi trời tối, cô hét qua loa từ các vị trí khác nhau quanh Incheon.

Tôi hỏi cô ấy tại sao cô ấy lại hét vào những người đi lễ hội.

“Bởi vì chúng tôi là Kitô hữu. Chúng tôi không ở đây để đổ lỗi cho người khác, bởi vì chúng tôi thực sự yêu hàng xóm của mình. Chỉ chứng kiến họ xuống địa ngục không phải là tình yêu đích thực. Nếu chúng tôi thực sự yêu họ, chúng tôi nên nói tin tốt và ngăn họ đi xuống địa ngục. “

Tôi nói với cô ấy rằng có lẽ cô ấy nên lắng nghe họ hơn là hét vào mặt họ. Nhưng cô ấy kiên quyết.

Thời khắc lịch sử: Đài Loan hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới

Tình yêu đồng giới và những định kiến ở VN

“Nếu chúng ta chỉ tuyên bố tình yêu của chúng ta đối với Chúa Giêsu Kitô một cách nhẹ nhàng, điều đó sẽ không hiệu quả.

“Tình yêu đích thực là ngăn họ xuống địa ngục. Chúng ta nên hét lên, vì chúng ta không có thời gian. Đây là một vấn đề khẩn cấp.”

Khi những người biểu tình hò hét, hai người nước ngoài đã chọn thể hiện sự đồng thuận của họ cho LGBTQ bằng cách hôn nhau ngay bên ngoài quảng trường Lễ hội.

Two Western men kiss at the Incheon Queer festival
Khi những người biểu tình hò hét, hai người nước ngoài đã chọn thể hiện sự đồng thuận của họ cho LGBTQ bằng cách hôn nhau ngay bên ngoài quảng trường Lễ hội.

Tuy nhiên, năm ngoái, sự kiện đã trở nên bạo lực. Một số người biểu tình đã tấn công cuộc diễu hành và ngăn những người đi lễ hội diễu hành qua các đường phố.

Năm nay, cảnh sát đã điều động khoảng 3.000 sĩ quan để bảo vệ vài trăm người thuộc cộng đồng LGBTQ, những người đủ can đảm để tham gia sự kiện này. Sự hiện diện của các nhân viên đại sứ quán trên thế giới có nghĩa là cảnh sát phải đảm bảo sự an toàn của sự kiện.

‘Sự thù ghét thái quá’

Hàn Quốc dường như có thái độ ít chấp nhận cộng đồng LGBTQ hơn các nước láng giềng Đông Á khác.

Đài Loan đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới vào năm ngoái – quốc gia đầu tiên ở châu Á làm điều này. Trong khi đó, Nhật Bản đã bầu ra nhà lập pháp đồng tính công khai đầu tiên.

Một cuộc khảo sát cho thấy 78% người trong độ tuổi từ 20 đến 60 ủng hộ hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới.

Vào tháng 7, tỉnh Ibaraki đã trở thành quận đầu tiên trong số 47 quận của Nhật Bản cấp giấy chứng nhận bạn đời cho những người thuộc LGBTQ, nuôi hy vọng rằng các quận khác sẽ tuân theo.

Sự khác biệt là Hàn Quốc chịu sự phản đối của số lượng lớn các nhóm thiên chúa giáo có ảnh hưởng – mặc dù không phải tất cả người theo đạo Kito đều chống lại việc mở rộng quyền lợi cho cộng đồng LGBTQ.

Pastor Lim BoraPARK KIM HYUNG-JOON Mục sư Lim Bora nói rằng các nhà thờ bảo thủ đang sử dụng thái độ chống LGBT để chiêu gọi những người ủng hộ họ

Mục sư Lim Bora, thuộc giáo đoàn Hyanglin Seomdol ở Seoul, là một trong số ít giáo phái chấp nhận quyền LGBTQ. Bà tin rằng sự phản đối mạnh mẽ đối với luật chống phân biệt đối xử là một cách tập hợp các các đạo hữu khi số người đi nhà thờ bắt đầu giảm.

“Nhà thờ đã sử dụng điều này để gây chú ý và tập trung đạo hữu. Trong lịch sử, chị có thể thấy nếu có một kẻ thù chung, mọi người sẽ tập hợp và đoàn kết hơn. Vì vậy, tôi nghĩ đây là lý do tại sao lại có sự ghét bỏ đối với đồng tính luyến ái.”

Mục sư Lim bị coi là một dị giáo vì quan điểm của bà.

“Bất kể tôn giáo nào, tôi nghĩ rằng một luật chống phân biệt đối xử nên là một luật cơ bản trong các quyền cơ bản của con người. Tôi chỉ hy vọng nó sẽ sớm trở thành hiện thực.”

Đó có thể là hy vọng tốt nhất cho Kim Wook-suk để có một cuộc sống bình thường. Ở độ tuổi 20, Kim có một người bạn đời và họ cùng nhau mơ ước một ngày nào đó được xã hội Hàn Quốc sẽ chấp nhận họ như một cặp vợ chồng.

Anh đã có thể nói chuyện lại với mẹ, nhưng lời lẽ vẫn rất hạn chế.

“Bà ấy vẫn không thể chấp nhận tôi vì tôi là tôi,” anh nói. “Bà ấy vẫn nghĩ rằng một người đàn ông yêu một người đàn ông khác là sai. Nhưng tôi không còn cố gắng tranh luận về điều này với mẹ tôi nữa.”

BBC