29-1-2022

Dịp Tết năm 2003, khi anh Phạm Hoàng Quân ra vỉa hè Sài Gòn viết chữ, như thường lệ, anh em kéo nhau ra chơi, nhậu nhẹt phụ họa và xin chữ.
Năm đó Bùi Chát và La Hán phòng xin chữ “Loạn” (亂) về treo, kèm theo câu chữ Nho “phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí”. Nhưng dán lên tường mấy lần đều rớt xuống, cuối cùng dán lên trần nhà.
Còn xin thêm chữ “Đạo” (道) về dán trong nhà vệ sinh.
Kết quả, năm đó loạn thật sự, mà hệ quả kéo theo là một người phát bệnh đột xuất và chết sau đó ít lâu. Một đám cưới hủy hôn ngay vào buổi sáng rước dâu.
Nhưng ở đây xin không nhắc lại hai trong nhiều việc riêng tư ấy, mà chỉ nói về một số cái loạn khác.
Đó là năm mà thơ Mở Miệng xuất hiện ở rất nhiều nơi, bị chửi bới om sòm; rồi NXB Giấy Vụn bắt đầu gây ấn tượng với nhiều bản in, kết quả bị an ninh văn hóa bố ráp các kiểu, triệu tập lên làm việc liên miên.
Đi đâu cũng có ngoại tuyến theo đuôi. Danh sách đen xuất hiện ở nhiều nơi, đến bây giờ vài nơi cũng còn áp dụng cái danh sách đen lạc hậu đó.
Thi sĩ Nguyễn Hoàng Tranh từ Úc về chơi, anh em ra sân bay đón về nhà Khúc Duy, nhậu nhẹt, đọc thơ suốt mấy ngày đêm. Nhậu đến mức mà Khúc Duy ói ra từng thau máu, nằm li bì mấy ngày, tưởng không qua khỏi được.
Dù không có can dự gì, nhưng rồi Tranh cũng vô tình bị đưa vào sổ đen và bị theo dõi, bố ráp, đến mức trốn ra đến tỉnh Bình Định cũng có ngoại tuyến theo đuôi, nhất cử nhất động.
Khúc Duy phải tương kế tựu kế để lén về được nhà của mình – vì ngoại tuyến ngồi các đầu hẻm – để lấy hành lý giúp Tranh.
Chuyện loạn này kéo dài cả năm trời, với vô số tình tiết. Ví dụ đêm trình diễn thơ 1/1/2004 – hình như tại cà phê Uyên Nguyên (Phú Nhuận) – do họa sĩ Lê Triều Điển hỏi mượn giúp địa điểm, bị bố ráp trước giờ khai cuộc, mấy chục khách mời buộc phải ra về.
Vài anh chị em còn lại chuyển ra quán Ruốc gần đó của nhà văn Mường Mán ngồi nhậu, để chờ đợi tin tức.
Tôi và Bùi Chát bị hốt lên đồn điều tra, nhốt suốt đêm. Đến chiều hôm sau, lập biên bản hành chính xong, tạm giữ xe máy, điện thoại và các tư trang khác, thì thả về.
Từ Phú Nhuận đi xe buýt về Gò Vấp, ghé vào tiệm net công cộng thì mới biết tin tức om sòm về đêm thơ bị bố ráp đêm qua. Sau đó đi bộ thêm gần 1km mới về tới phòng trọ, đầu hẻm đã có 2 ngoại tuyến ngồi canh.
Không khí thơ văn lúc ấy thiệt là vui và kịch tính, ngoài các tiệm photocopy là cơ sở in ấn chui, còn có Tiền Vệ, Talawas, eVăn,… và nhiều trang mạng khác cổ xúy, có nhiều người theo dõi, tranh luận, chửi bới, chụp mũ, vu khống.
Việc chưa thấu hiểu được văn chương cách tân, mạng và ngoài luồng, khiến an ninh văn hóa gặp khó khăn, phải riết làm việc, cũng thêm một điểm kịch tính cho đời sống văn nghệ lúc bấy giờ.
Năm loạn này không chỉ thay đổi hình ảnh của Mở Miệng, mà còn liên can, phiền lụy trực/gián tiếp đến nhiều người. Ví dụ họa sĩ Lê Triều Điển, thi sĩ Phan Bá Thọ, họa sĩ Lê Kiệt, họa sĩ Quốc Việt, nhạc sĩ Bạch Cung Thạnh, thi sĩ Liêu Thái, họa sĩ Nguyễn Bá Văn, họa sĩ Nguyễn Mẫn, họa sĩ Ngô Thanh Tùng, nhạc sĩ Vũ Ngọc Giao, thi sĩ Inrasara…
Chuyện loạn này còn liên quan trực tiếp đến vài người phụ nữ khác, nhưng vì họ ở ngoài giới văn nghệ, nên không tiện kể ra đây.
Hai năm nay Phạm Hoàng Quân không lên Sài Gòn viết chữ nữa, một sáng cuối năm, ngồi nhớ bạn và nhớ về chữ “Loạn” một thời.

Mục lục
Thành viên thứ hai của Tập hợp Dân chủ Đa nguyên bị bắt tạm giam
“Khang là một người về bản chất rất hiền lành, một người trí thức nghiên cứu về tư tưởng, nghiên cứu về các chế độ chính trị, về tương lai đất nước về địa lý và có một tấm lòng rất là bao dung, có ý chí sắt đá phục vụ đất nước.”
Bậc đại trượng phu nên cư xử rất “người lớn”
Nhưng, điều đó không quan trọng bằng từ ngày ngài lên thì ngài đã mang đến sự chia rẽ không chỉ trong quốc gia, mà đến từng gia đình, từng cặp tình nhân, rồi đến các quốc gia đồng minh, các khối liên kết quân sự, kinh tế và thậm chí là cả Liên Hợp Quốc.
Con tàu chỉ có một người
Anh cũng như bao nhiêu người sĩ quan khác ở Miền Nam. Sau 75, đều bị tập trung cải tạo. Những tháng đầu anh được vợ gửi cho một hai lần đồ ăn, sau đó thì biệt tăm. Anh được phép viết thư về cho gia đình nhiều lần. Nhưng không thấy vợ trả lời. Như thế kể như anh bị vợ...
Tại sao chiến tranh thuế quan của Trump không điên rồ như nhiều người nghĩ?
„Nỗi ám ảnh của Trump với thuế quan lại chính là một phần trong một kế hoạch kinh tế toàn cầu dù tiềm ẩn nhiều rủi ro nhưng lại có nền tảng vững chắc.“ Yanis Varoufakis, “Donald Trump’s economicmasterplan”, UnHerd, Biên dịch: Tạ Kiều Trang Trước những động thái về...
Vị giám đốc Wirecard đào tẩu, tình báo Nga, và đường dây gián điệp Bulgaria
Một phiên tòa xét xử gián điệp ở London đã cung cấp những thông tin hiếm hoi về các hoạt động của Jan Marsalek, cựu giám đốc vận hành (COO) của Wirecard, và cách Moscow đang thuê ngoài hoạt động gián điệp của mình.
Trump độc hại: Ai vẫn muốn đến Hoa Kỳ?
Tổng thống Mỹ không chỉ gây mất lòng các đối tác thương mại, đồng minh và các nước lân cận. Khách du lịch bây giờ cũng sợ hãi. Du lịch đến Hoa Kỳ đang giảm mạnh ở khắp mọi nơi. Các hãng hàng không gióng lên hồi chuông báo động, cổ phiếu xuống dốc.
Xe hơi Vinfast vỗ béo doanh nghiệp Trung Quốc thế nào?
Vingroup gồng mình gánh lỗ cho Vinfast, trở thành bầu sữa nuôi béo một số doanh nghiệp xe hơi của Trung Quốc. Đó là thông tin do chính các doanh nghiệp và truyền thông Trung Quốc loan tải.
Mỹ : Chính quyền Trump đóng cửa các đài phát thanh quốc tế, hàng nghìn nhà báo, nhân viên bị sa thải
Sau khi cắt giảm một số cơ quan liên bang, tấn công vào cả giới nghiên cứu, giáo dục, môi trường, chính quyền của tổng thống Mỹ Donald Trump hôm 15/03/2025 nhắm vào các phương tiện truyền thông vốn được xem là biểu tượng của nền dân chủ Mỹ ở nước ngoài. Giới bảo vệ tự do ngôn luận xem đây là món quà của Trump dành cho các chế độc tài là kẻ thù của nước Mỹ.
RFA, VOA có thể sẽ ngưng hoạt động
Sắc lệnh hành pháp nhằm mục đích xóa bỏ cơ quan chủ quản của VOA, RFA, RFE/RL và các cơ quan thông tấn khác do chính phủ Hoa Kỳ tài trợ. (Charlie Dharapak/RFA) Theo thông báo chấm dứt tài trợ của chính phủ Hoa Kỳ, các khoản tài trợ liên bang dành cho Đài Á châu Tự...
Diễn Đàn Việt Nam 21 Tin Tức – Nghị Luận Số 63.2025
Không phải chỉ có người Việt Nam mà ngay cả những học giả nước ngoài cũng có những sai lầm ấu trĩ về sự đóng góp của Mỹ vào Minh ước Bắc Đại Tây dương (NATO).NATO hiện thời có 32 quốc gia thành viên. Đa số đều cho rằng, chỉ một mình nước Mỹ đóng góp khoảng 66% vào tổ chức này, thiệt tình là điều 100% sai lầm.Việc này đến từ sự hiểu lầm (lẫn lộn) về “ngân sách hoạt động” của tổ chức NATO và “chi tiêu quốc phòng” cho mỗi quốc gia thành viên.