Seite auswählen

Ngày 2 tháng 12 năm 2024

 

Ủy ban Châu Âu

Rue de la Loi / Wetstraat 200, 1049

Brussels, Bỉ

 

Chủ đề: Kêu Gọi Khẩn Cấp Về Việc Giải Quyết Các Vi Phạm Nhân Quyền Tại Việt Nam

 

Kính gửi Các Thành Viên của Ủy ban Châu Âu,

 

Chúng tôi xin chúc quý ngài được bình an. Chúng tôi viết thư này để xin sự chú ý của quý ngài đối với những vi phạm nhân quyền nghiêm trọng và dai dẳng tại Việt Nam, điều đang cần sự can thiệp và hỗ trợ khẩn cấp từ cộng đồng quốc tế.

 

Đàn áp chính trị tại Việt Nam

  1. Trấn áp bất đồng chính kiến:Nhà cầm quyền Việt Nam tiếp tục đàn áp những tiếng nói bất đồng, bao gồm việc bắt giữ các nhà hoạt động, các blogger và bất kỳ ai chỉ trích Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN). Trong năm 2023, ít nhất 28 nhà hoạt động đã bị kết án và nhận các bản án tù dài hạn.

 

  1. Bắt giữ và giam cầm:Những nhân vật nổi tiếng như nhà môi trường Hoàng Thị Minh Hồng và các nhà hoạt động như Bùi Tuấn Lâm và Nguyễn Lân Thắng đã bị giam cầm với các cáo buộc thường bị coi là mang động cơ chính trị. Tính đến cuối năm 2023, hơn 200 người đã bị giam giữ chỉ vì thực thi quyền dân sự và chính trị một cách ôn hòa.

 

  1. Tự do ngôn luận:Nhà cầm quyền kiểm soát chặt chẽ quyền tự do ngôn luận. Truyền thông độc lập hầu như không tồn tại, các nhà báo thường bị quấy rối và bắt giam. Nhà cầm quyền cũng giám sát và kiểm duyệt các hoạt động trực tuyến, chặn quyền truy cập vào các trang web và mạng xã hội chỉ trích nhà cầm quyền.

 

  1. Tự do hội họp:Các cuộc biểu tình và tụ tập ôn hòa bị hạn chế nghiêm ngặt. Nhà cầm quyền thường sử dụng vũ lực để giải tán biểu tình và bắt giữ những người tổ chức và tham gia.

 

  1. Hệ thống tư pháp:Hệ thống tư pháp thiếu tính độc lập, và công lý không có trong các phiên tòa dành cho tù nhân chính trị. Các bị cáo trong các vụ án chính trị thường nhận các bản án nặng nề mà không được xét xử công bằng.

 

  1. Chỉ trích từ quốc tế:Dù có áp lực từ quốc tế, Việt Nam chưa có cải thiện đáng kể trong hồ sơ nhân quyền. Các tổ chức như Human Rights Watch và Freedom House tiếp tục lên án sự đàn áp nghiêm trọng các quyền dân sự và chính trị cơ bản ở Việt Nam.

 

Tự do báo chí tại Việt Nam 

  1. Kiểm soát bởi nhà cầm quyền:Nhà cầm quyền Việt Nam duy trì kiểm soát nghiêm ngặt đối với tất cả các cơ quan truyền thông. Báo chí độc lập hoặc thuộc sở hữu tư nhân bị cấm, và nhà cầm quyền kiểm soát các đài phát thanh, truyền hình và các ấn phẩm.

 

  1. Kiểm duyệt và các hạn chế pháp lý:Nhà cầm quyền sử dụng nhiều đạo luật để hạn chế tự do báo chí. Luật Báo chí 2016 và Luật An ninh mạng 2018 là những công cụ chủ yếu để kiểm duyệt và kiểm soát nội dung báo chí. Các đạo luật này áp dụng các tiền phạt cao và hình phạt nặng đối với việc đăng tải nội dung bị cho là có hại hoặc chỉ trích nhà cầm quyền.

 

  1. Bắt giữ và quấy rối các nhà báo:Các nhà báo và blogger chỉ trích nhà cầm quyền hoặc báo cáo về các vấn đề nhạy cảm thường bị quấy rối, bắt giữ và giam cầm. Trong năm 2023, một số nhà báo đã bị giam giữ vì công việc của họ, cho thấy cuộc đàn áp tự do ngôn luận vẫn đang tiếp diễn.

 

  1. Kiểm duyệt trên internet:Nhà cầm quyền cũng kiểm duyệt nội dung trực tuyến, chặn quyền truy cập vào các trang web và mạng xã hội chỉ trích nhà cầm quyền. Các công ty cung cấp dịch vụ internet phải xóa nội dung hoặc đóng tài khoản mà nhà cầm quyền cho là không chấp nhận được về mặt chính trị.

 

  1. Truyền thông nhà nước là công cụ tuyên truyền:Các cơ quan truyền thông nhà nước thường xuyên được sử dụng như công cụ tuyên truyền để phát tán các thông điệp đã được nhà cầm quyền phê duyệt. Các báo cáo cho thấy các phương tiện truyền thông nhà nước vận hành theo các chỉ đạo nghiêm ngặt từ Đảng Cộng sản, bảo đảm mọi thông tin đều ủng hộ các nghị quyết của Đảng.

 

  1. Xếp hạng quốc tế:Việt Nam luôn xếp hạng gần chót trong các chỉ số tự do báo chí toàn cầu. Ví dụ, trong Chỉ số Tự do Báo chí Thế giới năm 2024, Việt Nam đứng thứ 174 trong số 180 quốc gia, phản ánh những hạn chế nghiêm trọng đối với tự do báo chí.

 

Việc nhà cầm quyền kiểm soát chặt chẽ báo chí và các hình phạt nghiêm khắc đối với những tiếng nói phản đối khiến không thể có báo chí tự do và độc lập.

 

Tự do internet tại Việt Nam 

  1. Kiểm soát và kiểm duyệt:Nhà cầm quyền Việt Nam duy trì kiểm soát chặt chẽ đối với internet. Nhà cầm quyền gây áp lực mạnh mẽ đối với các công ty internet toàn cầu yêu cầu họ tuân thủ các yêu cầu về kiểm duyệt nội dung và cung cấp dữ liệu người dùng. Điều này bao gồm việc xóa các bài đăng thể hiện sự bất đồng chính kiến và chặn quyền truy cập vào các trang web và mạng xã hội bị coi là nhạy cảm về chính trị.

 

  1. Hạn chế pháp lý:Luật An ninh mạng 2018 là công cụ chủ yếu được sử dụng để kiểm soát nội dung trực tuyến. Luật này yêu cầu các nhà cung cấp dịch vụ internet phải lưu trữ dữ liệu người dùng trong nước và cung cấp cho nhà cầm quyền khi có yêu cầu. Hơn nữa, một dự luật sẽ được thông qua trong tháng 12 năm 2024 yêu cầu các mạng xã hội phải xác minh danh tính người dùng và có thể chặn những tài khoản chưa được xác minh.

 

  1. Giám sát và theo dõi:Nhà cầm quyền theo dõi các hoạt động trực tuyến một cách rộng rãi. Điều này bao gồm việc giám sát các nền tảng mạng xã hội và các kênh giao tiếp trực tuyến khác để xác định và đàn áp bất đồng chính kiến. Các nhà hoạt động và người sử dụng internet thường xuyên phải trực diện với các biện pháp trừng phạt vì các hoạt động trực tuyến của họ, bao gồm phạt tiền và giam cầm.

 

  1. Biện pháp trừng phạt:Nhà cầm quyền áp dụng các hình phạt nghiêm khắc đối với những người chỉ trích nhà cầm quyền trên mạng. Ví dụ, trong năm 2023, người quản lý trang Facebook Nguyễn Văn Lâm đã bị kết án 8 năm tù vì các hoạt động trực tuyến của mình. Các phương tiện truyền thông cũng phải đối diện với các khoản phạt vì đưa tin vượt quá phạm vi quyền hạn của họ.

 

  1. Truy cập internet và cơ sở hạ tầng:Mặc dù tỷ lệ thâm nhập internet ở Việt Nam khá cao, với tỷ lệ thâm nhập 79,1% tính đến đầu năm 2024, nhưng các hạn chế về cơ sở hạ tầng vẫn ảnh hưởng đến quyền truy cập và chất lượng kết nối.

 

  1. Xếp hạng quốc tế:Việt Nam luôn xếp hạng gần chót trong các chỉ số tự do internet toàn cầu. Theo báo cáo 2024 Freedom on the Net của Freedom House, Việt Nam đạt 22/100 điểm, cho thấy môi trường trực tuyến bị kiểm soát chặt chẽ.

 

Tại Việt Nam, sự kiểm soát và kiểm duyệt của nhà cầm quyền đã hạn chế nghiêm trọng khả năng của công dân trong việc tự do truy cập và chia sẻ thông tin trực tuyến.

 

Tự do tôn giáo tại Việt Nam 

  1. Khung pháp lý:Hiến pháp Việt Nam bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo. Tuy nhiên, Luật Tín ngưỡng và Tôn giáo (LTTG) lại áp đặt sự kiểm soát nghiêm ngặt của nhà cầm quyền đối với các hoạt động tôn giáo. Luật này bao gồm các điều khoản mơ hồ cho phép hạn chế tự do tôn giáo nhân danh an ninh quốc gia và đoàn kết xã hội.

 

  1. Yêu cầu đăng ký:Các tổ chức tôn giáo phải trải qua một quy trình đăng ký và công nhận gồm nhiều giai đoạn. Quy trình này thường được sử dụng để kiểm soát và giám sát các hoạt động tôn giáo. Các tổ chức tôn giáo không đăng ký thường xuyên phải đối diện với sự quấy rối và áp lực phải tuân thủ yêu cầu của nhà cầm quyền.

 

  1. Bức hại các cộng đồng tôn giáo thiểu số:Các cộng đồng dân tộc thiểu số, đặc biệt là ở Tây Nguyên và Bắc Tây Nguyên, phải chịu sự bức hại nghiêm trọng. Các báo cáo cho thấy các quan chức cầm quyền đã hành hung những cá nhân thuộc các cộng đồng này trong các cuộc thẩm vấn về tín ngưỡng của họ.

 

  1. Bắt giữ và giam cầm:Các thành viên của các tổ chức tôn giáo không đăng ký thường xuyên bị bắt giữ và bị cáo buộc các tội danh như “xâm hại chính sách đoàn kết” và “lạm dụng tự do dân chủ”. Ví dụ, vào năm 2023, nhà cầm quyền tỉnh Đắk Lắk đã bắt giữ Y Krec Bya, một thành viên của Hội Thánh Tin Lành không đăng ký, với các cáo buộc tương tự.

 

  1. Can thiệp của nhà cầm quyền:Nhà cầm quyền thường xuyên gây áp lực đối với các tổ chức tôn giáo đã đăng ký để họ can thiệp vào công việc nội bộ của các tổ chức tôn giáo không đăng ký. Điều này bao gồm việc triệu tập đại diện của các tổ chức tôn giáo không đăng ký, đe dọa họ, hoặc áp dụng các khoản phạt hành chính để bảo đảm các tổ chức này tuân thủ yêu cầu của nhà cầm quyền.

 

  1. Chỉ trích từ quốc tế:Hồ sơ tự do tôn giáo của Việt Nam đã nhận được sự chỉ trích mạnh mẽ từ quốc tế. Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ tiếp tục đưa Việt Nam vào Danh sách Giám sát Đặc biệt vì những vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tôn giáo. Tình hình chung vẫn rất đáng lo ngại.

 

Những điểm này phản ánh những trở ngại mà các tổ chức tôn giáo tại Việt Nam đang trực diện, nơi sự kiểm soát và bức hại của nhà cầm quyền đã hạn chế nghiêm trọng quyền tự do tôn giáo.

 

Quyền lao động tại Việt Nam 

  1. Khung pháp lý:Các luật lao động của Việt Nam chủ yếu được kiểm soát bởi Bộ luật Lao động, đã được sửa đổi lần cuối vào năm 2019 và có hiệu lực từ năm 2021. Bộ luật này quy định quyền lợi và nghĩa vụ của nhân công và người thuê, bao gồm các điều khoản về thời gian làm việc, lương bổng và an toàn lao động.

 

  1. Liên đoàn lao động độc lập:Mặc dù có các quy định pháp lý, các công đoàn độc lập không được phép tồn tại tại Việt Nam. Tất cả các công đoàn phải trực thuộc Liên đoàn Lao động Việt Nam (VGCL), một tổ chức do Đảng Cộng sản Việt Nam kiểm soát. Sự vắng bóng các đại diện độc lập làm hạn chế khả năng của nhân công trong việc bảo vệ quyền lợi của mình.

 

  1. Bóc lột người lao động:Các báo cáo cho thấy người lao động trong các ngành sản xuất và nông nghiệp phải trực diện với tình trạng bóc lột. Các vấn đề như lương thấp, giờ làm việc dài và điều kiện làm việc kém là những vấn đề phổ biến. Việc thực thi các luật lao động vẫn là một chuyện khó khăn.

 

  1. Hoạt động lao động:Các nhà hoạt động lao động và những người cố gắng thành lập các công đoàn độc lập thường xuyên phải đối diện với sự quấy rối, bắt giữ và giam cầm. Ví dụ, vào năm 2023, một số nhà hoạt động lao động đã bị bắt giữ vì tổ chức các cuộc đình công và đòi hỏi cải thiện điều kiện làm việc.

 

  1. Chỉ trích từ quốc tế:Hồ sơ quyền lao động của Việt Nam đã nhận được sự chỉ trích mạnh mẽ từ quốc tế. Human Rights Watch đã chỉ trích nhà cầm quyền Việt Nam về các tuyên bố sai lệch về việc cải thiện quyền lao động để giành được các ưu đãi thương mại. Liên minh Châu Âu và Hoa Kỳ đều bày tỏ sự lo ngại về việc Việt Nam tuân thủ các tiêu chuẩn lao động quốc tế.

 

  1. Kiểm soát:Nhà cầm quyền Việt Nam thực hiện sự kiểm soát chặt chẽ đối với các tổ chức và hoạt động lao động. Vào tháng 3 năm 2024, Đảng Cộng sản đã phát hành các chỉ thị nhằm hạn chế hoạt động của xã hội dân sự, bao gồm các công đoàn và hoạt động lao động, mặc dù đã cam kết bảo vệ nhân quyền tại Liên Hiệp Quốc.

 

Sự vắng bóng của các công đoàn độc lập, sự kiểm soát của nhà cầm quyền và việc bóc lột người lao động là những trở ngại lớn trong việc đạt được các thực hành lao động công bằng.

 

Hoạt động bảo vệ môi trường tại Việt Nam 

  1. Đàn áp bởi nhà cầm quyền:Nhà cầm quyền Việt Nam đã tăng cường đàn áp các nhà hoạt động bảo vệ môi trường. Trong hai năm qua, ít nhất sáu nhà bảo vệ môi trường nổi tiếng đã bị giam cầm. Những vụ bắt giữ này thường dựa trên các cáo buộc mơ hồ như trốn thuế hoặc biển thủ tài liệu nhà nước, được cho là có động cơ chính trị.

 

  1. Ảnh hưởng đến xã hội dân sự:Cuộc đàn áp này đã tạo ra một hiệu ứng đe dọa đối với xã hội dân sự. Nhiều tổ chức phi chính phủ và nhóm bảo vệ môi trường giờ đây phải thận trọng hơn trong các hoạt động và công bố của mình. Các báo cáo và nghiên cứu thường được lưu hành nội bộ thay vì công khai để tránh sự giám sát của nhà cầm quyền.

 

  1. Phản ứng quốc tế:Cộng đồng quốc tế đã bày tỏ sự lo ngại về cung cách Việt Nam đối xử với các nhà hoạt động bảo vệ môi trường. Các tổ chức nhân quyền và chính phủ ngoại quốc đã chỉ trích nhà cầm quyền Việt Nam lợi dụng các cơ chế pháp lý để đàn áp hoạt động bảo vệ môi trường.

 

  1. Vấn đề môi trường:Hoạt động bảo vệ môi trường tại Việt Nam thường liên quan đến các vấn đề chính trị rộng hơn. Ví dụ, các cuộc biểu tình quy mô đã bùng nổ vào năm 2016 sau một vụ xả thải hóa chất dọc bờ biển miền Trung, một trong những thảm họa môi trường tồi tệ nhất của đất nước. Cách nhà cầm quyền xử lý vụ thảm họa này đã dẫn đến sự phê bình rộng rãi và nhiều vụ bắt giữ.

 

  1. Quan điểm của nhà cầm quyền:Nhà cầm quyền Việt Nam xem hoạt động bảo vệ môi trường như một mối đe dọa đối với quyền lực của họ. Quan điểm này đã dẫn đến việc tăng cường giám sát và đàn áp những người hoạt động môi trường.

 

Các biện pháp nghiêm ngặt của nhà cầm quyền đối với các nhà hoạt động môi trường phản ánh các vấn đề rộng lớn hơn về đàn áp chính trị và kiểm soát.

 

Tham nhũng tại Việt Nam 

  1. Chiến dịch chống tham nhũng:Chiến dịch này đã dẫn đến việc sa thải, truy tố hoặc giam cầm khoảng 200.000 đảng viên các cấp. Mục tiêu khôi hài của chiến dịch là khôi phục niềm tin của công chúng vào Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) bằng cách giải quyết vấn đề tham nhũng đang tràn lan.

 

  1. Các vụ án lớn:Chiến dịch này đã nhắm vào các quan chức cấp cao và các nhà lãnh đạo kinh doanh. Ví dụ, vào năm 2024, Vương Đình Huệ, một quan chức cấp cao của ĐCSVN, đã từ chức khỏi chức vụ “Chủ tịch Quốc hội” vì các vi phạm không được xác định đối với Đảng. Tương tự, “Chủ tịch nước” Võ Văn Thưởng đã từ chức vào tháng 3 năm 2024 sau hơn một năm nhậm chức cũng vì các vi phạm không được xác định.

 

  1. Nhận thức công chúng và chỉ trích:Có sự chỉ trích rằng chiến dịch này mang tính chọn lọc và có động cơ chính trị. Các nhà phê bình cho rằng chiến dịch này được sử dụng để loại bỏ các đối thủ chính trị thay vì thực sự giải quyết vấn đề tham nhũng.

 

  1. Độc lập tư pháp:Hệ thống tư pháp của Việt Nam thiếu tính độc lập, với ĐCSVN có ảnh hưởng mạnh mẽ đối với các tòa án. Việc thiếu độc lập này có nghĩa là các phiên tòa, đặc biệt là các vụ án chính trị, thường xuyên bị thiên lệch và thiếu minh bạch.

 

  1. Lo ngại quốc tế:Các tổ chức quốc tế và các chính phủ nước ngoài đã bày tỏ lo ngại về cung cách Việt Nam đối phó với tham nhũng và vấn đề pháp quyền. Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ và Freedom House đã chỉ trích việc thực thi thiên lệch và sử dụng các biện pháp chống tham nhũng để đàn áp bất đồng chính kiến.

 

  1. Tác động kinh tế:Tham nhũng vẫn là một trở ngại lớn đối với sự phát triển kinh tế của Việt Nam. Nó ảnh hưởng đến nhiều lĩnh vực, bao gồm đấu thầu công, quản lý đất đai và tư pháp. Sự tồn tại của tham nhũng làm suy yếu niềm tin của các nhà đầu tư và hiệu suất kinh tế.

 

Chiến dịch chống tham nhũng bị giới hạn bởi động cơ chính trị và thiếu tính độc lập tư pháp. Nó chỉ giải quyết được một vài triệu chứng mà không giải quyết được nguyên nhân gốc rễ.

 

Bầu cử tự do và công bằng 

Việt Nam vẫn là một quốc gia độc đảng do ĐCSVN cai trị. Đảng kiểm soát chặt chẽ quá trình bầu cử, và mặc dù một số ứng viên độc lập có thể tham gia bầu cử phía lập pháp, hầu hết trên thực tế đều bị cấm.

“Chủ tịch nước” được bầu bởi “Quốc hội” cho nhiệm kỳ 5 năm, nhưng tất cả các lựa chọn cho các chức vụ điều hành cao cấp đều đã được Ban Chấp hành Trung ương và Bộ Chính trị ĐCSVN xác định trước. Các cuộc bầu cử “Quốc hội” cũng bị kiểm soát, với ĐCSVN chiếm đa số ghế.

 

Tóm lại, môi trường chính trị tại Việt Nam không đáp ứng các tiêu chuẩn của bầu cử tự do và công bằng, khi thiếu tính minh bạch, trách nhiệm và cạnh tranh thực sự.

 

Việt Nam duy trì quan hệ ngoại giao với 191 quốc gia thành viên Liên Hợp Quốc. Trong khi Việt Nam tìm cách củng cố các quan hệ đối tác toàn cầu, các vi phạm nhân quyền của nước này vẫn tiếp tục nhận sự chỉ trích mạnh mẽ từ thế giới.

 

Kết luận:

Với mức độ nghiêm trọng và sự dai dẳng của những vi phạm nhân quyền này, chúng tôi kêu gọi Ủy ban Châu Âu thực hiện ngay lập tức các hành động sau đây để giải quyết những vấn đề trên:

 

  • Tiến hành điều tra độc lập: Khởi xướng một cuộc điều tra độc lập về các vi phạm nhân quyền tại Việt Nam và yêu cầu nhà cầm quyền phải chịu trách nhiệm về hành động của mình.
  • Tăng cường áp lực quốc tế: Làm việc với các quốc gia thành viên và các tổ chức quốc tế để gia tăng áp lực đối với nhà cầm quyền Việt Nam trong việc tôn trọng nhân quyền và các nguyên tắc dân chủ.
  • Hỗ trợ xã hội dân sự: Cung cấp sự hỗ trợ và bảo vệ cho các tổ chức xã hội dân sự, nhà hoạt động và phóng viên Việt Nam đang đối diện với nguy cơ.

 

Cam kết của Liên minh Châu Âu đối với nhân quyền và dân chủ là một ngọn hải đăng hy vọng cho nhiều người trên khắp thế giới. Bằng cách giữ lập trường vững chắc và nguyên tắc đối với những vấn đề này, Ủy ban Châu Âu có thể đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy một tương lai công bằng và bình đẳng hơn cho người dân Việt Nam.

 

Trân trọng,
Alliance for Vietnam’s Democracy

 

References

[1] Vietnam: A Gloomy Year for Human Rights

[2] Vietnam: Freedom in the World 2024 Country Report | Freedom House

[3] World Report 2024: Vietnam – Human Rights Watch

[4] From Within and Without: The Complete Control of News and Media in Vietnam

[5] The Alarming State Of Freedom In Vietnam And Worldwide

[6] VIETNAM 2023 INTERNATIONAL RELIGIOUS FREEDOM REPORT – U.S. Department of State

[7] Religion Bulletin – January 2024: Vietnam Continues to be on the Special Watch List for Religious Freedom

[8] A year of bumpy ups and downs for religious liberty in Vietnam

[9] Vietnam: False Claims on Labor Rights | Human Rights Watch

[10] Understanding Labor Law In Vietnam For Foreigners: Ensuring Your Fair Treatment As A Worker

[11] Vietnam orders control of workers, unions despite UN pledges, watchdog says

[12] What to Know About Vietnam’s Persistent Crackdown on Environmentalists

[13] In Vietnam, environmental defense is increasingly a crime

[14] Vietnam: Is corruption crackdown rattling Communist Party?

[15] Why Vietnam’s Escalating Anti-Corruption Campaign Might Backfire

[16] Vietnam country risk report – GAN Integrity

[17] Corruption still seen as a concern in Vietnam despite death sentence

[18] Vietnam’s National Assembly Vote: A Futile Gesture – The Diplomat

[19] Human rights in Viet Nam Amnesty International

 

 

 

English:

 

December 2, 2024

European Commission

Rue de la Loi / Wetstraat 200 1049 Brussels Belgium

 

Subject: Urgent Appeal for Addressing Human Rights Violations in Vietnam

 

Dear Members of the European Commission,

 

We hope this letter finds you well. We are writing to bring to your attention the ongoing and severe human rights violations in Vietnam, which require urgent intervention and support from the international community.

 

Political Repression in Vietnam

 

  1. Suppression of Dissent: The Vietnamese authorities continue to suppress dissent by detaining activists, bloggers, and anyone who criticizes the Vietnamese Communist Party (VCP). In 2023, at least 28 rights campaigners were convicted and sentenced to long prison terms[1].
  2. Arrests and Imprisonment: Prominent figures such as environmentalist Hoang Thi Minh Hong and activists like Bui Tuan Lam and Nguyen Lan Thang have been imprisoned on charges often seen as politically motivated[1][2]. As of late 2023, more than 200 people were imprisoned for peacefully exercising their civil and political rights[1].
  3. Freedom of Expression: The authorities tightly control freedom of expression. Independent media is virtually non-existent, and journalists face harassment and imprisonment. The authorities also monitor and censor online activities, blocking access to websites and social media platforms that are critical of the authorities[2].
  4. Freedom of Assembly: Peaceful protests and gatherings are heavily restricted. The authorities often use force to disperse protests and detains organizers and participants[2].
  5. Judicial System: The judicial system lacks independence, and trials for political prisoners are often unfair. Defendants in political cases frequently face harsh sentences without due process[2].
  6. International Criticism: Despite international pressure, Vietnam has not made significant improvements in its human rights record. Organizations like Human Rights Watch and Freedom House continue to highlight the severe repression of fundamental civil and political rights in the country[1][2]. Those advocating for human rights and political freedoms in Vietnam are still facing ongoing challenges.

 

Freedom of the Press in Vietnam 

  1. Authorities Control:The Vietnamese authorities maintain strict control over all media outlets. Independent or privately owned media are prohibited, and the state controls radio stations, television stations, and print publications[3]. This control ensures that all media content aligns with the Communist Party’s narratives and policies.
  2. Censorship and Legal Restrictions:The authorities employ various laws to restrict press freedom. The 2016 Press Law and the 2018 Cybersecurity Law are key tools used to censor and control media content[4]. These laws impose heavy fines and penalties for publishing content deemed harmful or critical of the authorities.
  3. Arrests and Harassment of Journalists:Journalists and bloggers who criticize the authorities or report on sensitive issues face harassment, arrest, and imprisonment. In 2023, several journalists were detained for their work, highlighting the ongoing crackdown on free speech[2][3].
  4. Internet Censorship:The authorities also censors online content, blocking access to websites and social media platforms that are critical of the state[3]. Internet service providers are required to remove content or shut down accounts that the authorities deem politically unacceptable.
  5. State Media as Propaganda Tools:State media outlets are often used as propaganda tools to disseminate authorities-approved narratives. Reports indicate that the Vietnamese state media operates under strict guidelines and directives from the Communist Party, ensuring that all coverage supports the party’s agenda[4].
  6. International Rankings:Vietnam consistently ranks low in global press freedom indices. For example, in the 2024 World Press Freedom Index, Vietnam was ranked 174th out of 180 countries, reflecting the severe restrictions on media freedom[5].

 

The authorities’ tight control over the press and the harsh penalties for dissenting voices create an environment where free and independent journalism is nearly impossible.

 

Internet Freedom in Vietnam 

  1. Control and Censorship: The Vietnamese authorities maintain stringent control over the internet. The authorities aggressively pressure global internet companies to comply with requests for content moderation and access to user data. This includes removing posts that express political dissent and blocking access to websites and social media platforms deemed politically sensitive[2].
  2. Legal Restrictions: The 2018 Cybersecurity Law is a key tool used to control online content. This law requires internet service providers to store user data locally and provide it to the authorities upon request. Additionally, a draft decree proposed in 2023 and is expected to pass this month (December 2024) aims to further tighten control by requiring social media platforms to verify users’ identities and potentially block unverified accounts[2].
  3. Surveillance and Monitoring: The authorities monitor online activities extensively. This includes surveillance of social media platforms and other online communication channels to identify and suppress dissent. Activists and ordinary internet users often face punitive measures for their online activities, including fines and imprisonment[2].
  4. Punitive Measures: The authorities impose harsh penalties on those who criticize the authorities online. For example, in 2023, Facebook page administrator Nguyễn Văn Lâm was sentenced to eight years in prison for his online activities. Media outlets also face punitive fines for covering news items outside of their mandate[2].
  5. Internet Access and Infrastructure: While internet penetration in Vietnam is relatively high, with a penetration rate of 79.1% as of early 2024, infrastructural limitations still affect access and the quality of connections [2].
  6. International Rankings: Vietnam consistently ranks low in global internet freedom indices. According to the 2024 Freedom on the Net report by Freedom House, Vietnam scored 22 out of 100, indicating a highly restricted online environment[2].

 

In Vietnam, the authorities’ control and censorship severely limit the ability of citizens to freely access and share information online.

 

Freedom of Religion in Vietnam

  1. Legal Framework: The Vietnamese constitution guarantees the right to freedom of belief and religion. However, the Law on Belief and Religion (LBR) imposes significant government control over religious practices. This law includes vague provisions that allow for restrictions on religious freedom in the name of national security and social unity[6].
  2. Registration Requirements: Religious groups must undergo a multistage registration and recognition process. This process is often used to control and monitor religious activities. Unregistered groups face harassment and pressure to comply with the authorities’ demands[6].
  3. Persecution of Religious Minorities: Ethnic minority communities, particularly in the Central Highlands and Northern Highlands, face severe persecution. Reports indicate that the authorities have physically abused individuals from these communities during interrogations about their religious affiliations[6].
  4. Arrests and Imprisonment: Members of unregistered religious groups are frequently arrested and charged with crimes such as “undermining solidarity policies” and “abusing democratic freedoms.” For example, in 2023, the authorities in Dak Lak Province arrested Y Krec Bya, a member of the unregistered Evangelical Church of Christ, on such charges[6].
  5. Authorities Interference: The authorities often pressure recognized religious groups to interfere in the internal affairs of unregistered groups. This includes summoning representatives for periodic meetings, threatening them, or imposing administrative fines to ensure compliance with the authorities’ demands[6].
  6. International Criticism: Vietnam’s religious freedom record has drawn significant international criticism. The U.S. Department of State continues to place Vietnam on its Special Watch List for serious violations of religious freedom[7]. The overall situation remains concerning[8].

These points highlight the ongoing challenges faced by religious groups in Vietnam, where the authorities’ control and persecution significantly limit religious freedom.

 

Labor Rights in Vietnam 

  1. Legal Framework: Vietnam’s labor laws are primarily governed by the Labor Code, which was last revised in 2019 and came into effect in 2021. The code outlines the rights and obligations of workers and employers, including provisions for working hours, wages, and occupational safety[9].
  2. Independent Unions: Despite legal provisions, independent labor unions are not allowed in Vietnam. All unions must be affiliated with the Vietnam General Confederation of Labour (VGCL), which is controlled by the Communist Party[9]. This lack of independent representation limits workers’ ability to advocate for their rights effectively.
  3. Worker Exploitation: Reports indicate that workers in various sectors, including manufacturing and agriculture, face exploitation. Issues such as low wages, excessive working hours, and poor working conditions are prevalent[9]. Enforcement of labor laws remains a challenge[10].
  4. Labor Activism: Labor activists and those who attempt to form independent unions often face harassment, arrest, and imprisonment. For example, in 2023, several labor activists were detained for organizing strikes and advocating for better working conditions[9][3].
  5. International Criticism: Vietnam’s labor rights record has drawn significant international criticism. Human Rights Watch has highlighted the authorities’ false claims about labor rights improvements to secure trade preferences[9]. The European Union and the United States have both expressed concerns about Vietnam’s compliance with international labor standards[9].
  6. Control: The authorities exert tight control over labor organizations and activities. In March 2024, the Communist Party issued directives to clamp down on civil society, including trade unions and labor activism, despite pledges to uphold human rights at the United Nations[11].

 

The lack of independent unions, government control, and exploitation of workers are significant barriers to achieving fair labor practices.

 

Environmental Activism in Vietnam 

  1. Government Crackdown: The Vietnamese authorities has intensified its crackdown on environmental activists. Over the past two years, at least six prominent environmental defenders have been imprisoned[12][13]. These arrests are often based on ambiguous charges such as tax evasion or misappropriation of state documents, which are seen as politically motivated[12][13].
  2. Impact on Civil Society: The crackdown has created a chilling effect on civil society. Many NGOs and environmental groups are now cautious about their activities and publications. Reports and research are often circulated internally rather than being made public to avoid the authorities’ scrutiny[13].
  3. International Response: The international community has expressed concern over Vietnam’s treatment of environmental activists. Human rights organizations and foreign governments have criticized the Vietnamese authorities for using legal mechanisms to suppress environmental advocacy[12][13].
  4. Environmental Issues: Environmental activism in Vietnam often intersects with broader political issues. For example, large-scale protests erupted in 2016 following a chemical spill along the central coastline, one of the country’s worst environmental disasters. The authorities’ evasive response to the disaster led to widespread criticism and arrests[12].
  5. The Authorities’ Stance: The Vietnamese authorities view environmental activism as a potential threat to its authority. This perspective has led to increased surveillance and repression of those involved in environmental advocacy[12][13].

The authorities’ stringent measures against these activists reflect broader issues of political repression and control.

 

Corruption in Vietnam 

  1. Anti-Corruption Campaign: This campaign has resulted in the dismissal, prosecution, or imprisonment of approximately 200,000 party members across all levels [14][15]. The campaign purportedly aims to restore public trust in the Vietnamese Communist Party (CPV) by addressing widespread corruption.
  2. High-Profile Cases: The campaign has targeted high-ranking officials and business leaders. For example, in 2024, Vuong Dinh Hue, a high-ranking member of the CPV, stepped down from his role as “National Assembly Chairman” over unspecified violations of party regulations[14]. Similarly, “President” Vo Van Thuong resigned in March 2024 after just over a year in office due to unspecified violations[14].
  3. Public Perception and Criticism: There is criticism that the campaign is selective and politically motivated. Critics argue that it is used to eliminate political rivals rather than to genuinely address corruption[15][2]. This selective enforcement exposes the campaign’s true intentions.
  4. Judicial Independence: The judicial system in Vietnam lacks independence, with the CPV exerting significant influence over the courts. This lack of independence means that legal proceedings, especially those involving political cases, are often biased and lack transparency[2].
  5. International Concerns: International organizations and foreign governments have expressed concerns about Vietnam’s approach to corruption and the rule of law. The U.S. Department of State and Freedom House have highlighted issues such as selective enforcement and the use of anti-corruption measures to suppress political dissent[2][17].
  6. Economic Impact: Corruption remains a significant barrier to economic development in Vietnam. It affects various sectors, including public procurement, land administration, and the judiciary. The persistence of corruption undermines investor confidence and economic performance[16].

The anti-corruption campaign is limited by political motivations and a lack of judicial independence. At best, it aims to fix the symptoms but does not address the root causes.

 

Free and Fair Election 

Vietnam remains a one-party state ruled by the VCP. It tightly controls the electoral process, and while some independent candidates are technically allowed to run in legislative elections, most are banned in practice[2].

The president is elected by the National Assembly for a five-year term, but all selections for top executive posts are predetermined by the VCP’s Politburo and Central Committee. The National Assembly elections are similarly controlled, with the VCP getting the vast majority of seats[2].

Overall, the political environment in Vietnam does not meet the criteria for free and fair elections, as the process lacks transparency, accountability, and genuine competition[18].

Vietnam maintains diplomatic relations with 191 UN member states. While Vietnam seeks to strengthen its global partnerships, its human rights practices continue to draw significant international criticism[19].

 

Given the severity and persistence of these human rights violations, we urge the European Commission to take these immediate actions to address these issues:

 

  1. Conduct an Independent Investigation: Initiate an independent investigation into the human rights abuses in Vietnam and hold the authorities accountable for their actions.
  2. Increase International Pressure: Work with member states and international organizations to apply sustained pressure on the Vietnamese authorities to respect human rights and democratic principles.
  3. Support Civil Society: Provide support and protection to Vietnamese civil society organizations, activists, and journalists who are at risk.

 

The European Union’s commitment to human rights and democracy is a beacon of hope for many around the world. By taking a firm and principled stand on these issues, the European Commission can play a vital role in promoting a more just and equitable future for the people of Vietnam.

 

Thank you for your attention to this critical matter.

 

Sincerely,

Alliance for Vietnam’s Democracy

 

References

[1] Vietnam: A Gloomy Year for Human Rights

[2] Vietnam: Freedom in the World 2024 Country Report | Freedom House

[3] World Report 2024: Vietnam – Human Rights Watch

[4] From Within and Without: The Complete Control of News and Media in Vietnam

[5] The Alarming State Of Freedom In Vietnam And Worldwide

[6] VIETNAM 2023 INTERNATIONAL RELIGIOUS FREEDOM REPORT – U.S. Department of State

[7] Religion Bulletin – January 2024: Vietnam Continues to be on the Special Watch List for Religious Freedom

[8] A year of bumpy ups and downs for religious liberty in Vietnam

[9] Vietnam: False Claims on Labor Rights | Human Rights Watch

[10] Understanding Labor Law In Vietnam For Foreigners: Ensuring Your Fair Treatment As A Worker

[11] Vietnam orders control of workers, unions despite UN pledges, watchdog says

[12] What to Know About Vietnam’s Persistent Crackdown on Environmentalists

[13] In Vietnam, environmental defense is increasingly a crime

[14] Vietnam: Is corruption crackdown rattling Communist Party?

[15] Why Vietnam’s Escalating Anti-Corruption Campaign Might Backfire

[16] Vietnam country risk report – GAN Integrity

[17] Corruption still seen as a concern in Vietnam despite death sentence

[18] Vietnam’s National Assembly Vote: A Futile Gesture – The Diplomat

[19] Human rights in Viet Nam Amnesty International