29-1-2022

Dịp Tết năm 2003, khi anh Phạm Hoàng Quân ra vỉa hè Sài Gòn viết chữ, như thường lệ, anh em kéo nhau ra chơi, nhậu nhẹt phụ họa và xin chữ.
Năm đó Bùi Chát và La Hán phòng xin chữ “Loạn” (亂) về treo, kèm theo câu chữ Nho “phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí”. Nhưng dán lên tường mấy lần đều rớt xuống, cuối cùng dán lên trần nhà.
Còn xin thêm chữ “Đạo” (道) về dán trong nhà vệ sinh.
Kết quả, năm đó loạn thật sự, mà hệ quả kéo theo là một người phát bệnh đột xuất và chết sau đó ít lâu. Một đám cưới hủy hôn ngay vào buổi sáng rước dâu.
Nhưng ở đây xin không nhắc lại hai trong nhiều việc riêng tư ấy, mà chỉ nói về một số cái loạn khác.
Đó là năm mà thơ Mở Miệng xuất hiện ở rất nhiều nơi, bị chửi bới om sòm; rồi NXB Giấy Vụn bắt đầu gây ấn tượng với nhiều bản in, kết quả bị an ninh văn hóa bố ráp các kiểu, triệu tập lên làm việc liên miên.
Đi đâu cũng có ngoại tuyến theo đuôi. Danh sách đen xuất hiện ở nhiều nơi, đến bây giờ vài nơi cũng còn áp dụng cái danh sách đen lạc hậu đó.
Thi sĩ Nguyễn Hoàng Tranh từ Úc về chơi, anh em ra sân bay đón về nhà Khúc Duy, nhậu nhẹt, đọc thơ suốt mấy ngày đêm. Nhậu đến mức mà Khúc Duy ói ra từng thau máu, nằm li bì mấy ngày, tưởng không qua khỏi được.
Dù không có can dự gì, nhưng rồi Tranh cũng vô tình bị đưa vào sổ đen và bị theo dõi, bố ráp, đến mức trốn ra đến tỉnh Bình Định cũng có ngoại tuyến theo đuôi, nhất cử nhất động.
Khúc Duy phải tương kế tựu kế để lén về được nhà của mình – vì ngoại tuyến ngồi các đầu hẻm – để lấy hành lý giúp Tranh.
Chuyện loạn này kéo dài cả năm trời, với vô số tình tiết. Ví dụ đêm trình diễn thơ 1/1/2004 – hình như tại cà phê Uyên Nguyên (Phú Nhuận) – do họa sĩ Lê Triều Điển hỏi mượn giúp địa điểm, bị bố ráp trước giờ khai cuộc, mấy chục khách mời buộc phải ra về.
Vài anh chị em còn lại chuyển ra quán Ruốc gần đó của nhà văn Mường Mán ngồi nhậu, để chờ đợi tin tức.
Tôi và Bùi Chát bị hốt lên đồn điều tra, nhốt suốt đêm. Đến chiều hôm sau, lập biên bản hành chính xong, tạm giữ xe máy, điện thoại và các tư trang khác, thì thả về.
Từ Phú Nhuận đi xe buýt về Gò Vấp, ghé vào tiệm net công cộng thì mới biết tin tức om sòm về đêm thơ bị bố ráp đêm qua. Sau đó đi bộ thêm gần 1km mới về tới phòng trọ, đầu hẻm đã có 2 ngoại tuyến ngồi canh.
Không khí thơ văn lúc ấy thiệt là vui và kịch tính, ngoài các tiệm photocopy là cơ sở in ấn chui, còn có Tiền Vệ, Talawas, eVăn,… và nhiều trang mạng khác cổ xúy, có nhiều người theo dõi, tranh luận, chửi bới, chụp mũ, vu khống.
Việc chưa thấu hiểu được văn chương cách tân, mạng và ngoài luồng, khiến an ninh văn hóa gặp khó khăn, phải riết làm việc, cũng thêm một điểm kịch tính cho đời sống văn nghệ lúc bấy giờ.
Năm loạn này không chỉ thay đổi hình ảnh của Mở Miệng, mà còn liên can, phiền lụy trực/gián tiếp đến nhiều người. Ví dụ họa sĩ Lê Triều Điển, thi sĩ Phan Bá Thọ, họa sĩ Lê Kiệt, họa sĩ Quốc Việt, nhạc sĩ Bạch Cung Thạnh, thi sĩ Liêu Thái, họa sĩ Nguyễn Bá Văn, họa sĩ Nguyễn Mẫn, họa sĩ Ngô Thanh Tùng, nhạc sĩ Vũ Ngọc Giao, thi sĩ Inrasara…
Chuyện loạn này còn liên quan trực tiếp đến vài người phụ nữ khác, nhưng vì họ ở ngoài giới văn nghệ, nên không tiện kể ra đây.
Hai năm nay Phạm Hoàng Quân không lên Sài Gòn viết chữ nữa, một sáng cuối năm, ngồi nhớ bạn và nhớ về chữ “Loạn” một thời.

Mục lục
Họ đã sống và được đối xử ra sao?
“không biết bao nhiêu gương mặt đấu tranh nổi bật khác vào thời đó chạy xe gì, làm gì, đã sống và được đối xử ra sao dưới chế độ độc tài Mỹ-Ngụy ?” Nguyễn Ước Lời giới thiệu: Nhân sự kiện ông Hoàng Phủ Ngọc Tường qua đời hôm 24-7-2023, cũng như đêm tưởng niệm Hoàng...

NƯỚC MẮT của MỘT NGƯỜI TỴ NẠN
Điệp Mỹ Linh (Bút ký) Cách nay không lâu, bất ngờ, tôi nhận được email của Nhã Trân – một người trẻ thuộc Quê Việt Media – cho tôi hay rằng Nhã Trân đã thực hiện youtube Chuyến Ra Khơi Bi Hùng, trích từ cuốn tài liệu lịch sử Hải Quân VNCH Ra Khơi, 1975 của Điệp Mỹ...
Suối Nguồn Tân nhạc Việt Nam (04) THỜI KỲ CHIẾN TRANH (1965-1975)
Trong thời kỳ đó, nếu quả rằng đã có lúc tiếng hát át tiếng bom, thì bom đạn vẫn là sự hủy diệt gieo rắc trên cả hai miền, là những vành khăn tang xé vội phủ ngập các vòng hoa chiến thắng, và ảnh hưởng ngược vào ca nhạc.

Nửa hồn thương đau – Phạm Đình Chương (1929 – 1991)
“Nhắm mắt cho tôi tìm một thoáng hương xưa
Cho tôi về đường cũ nên thơ
Cho tôi gặp người xưa ước mơ…”
Hơn nửa thế kỷ đã trôi qua nhưng những lời ca của “Nửa hồn thương đau” vẫn in dấu trong lòng người mộ điệu.

Sài Gòn ơi! ta đứt ruột yêu thương!
„Đã 50 năm Sài Gòn còn gì? Không còn gì nữa. Vì nó từ từ rời xa cái mốc 1975, càng rời xa càng biến chất Sài Gòn… Nhắc tới cái mốc 1975 ta sẽ nhớ tới cái buồn thiên cổ, đời buồn, rất buồn, vô cùng buồn. Nghe đau quá chừng đau!“ Nguyễn Gia Việt Khi bảy tuổi,...
Bàn Trà Chủ Nhật
„Về nguyên tắc đảng lãnh đạo, cần hiểu rằng đây là sản phẩm đặc thù của khối xã hội chủ nghĩa và những nước độc đảng, độc tài… Dân phải chấp nhận sự lãnh đạo ấy, bởi muốn khác cũng không được. Đảng là một dạng siêu nhà nước, siêu chính phủ, nắm tất cả mọi thứ lớn...
Hư cấu
„Bây giờ anh xung phong làm tiền tuyến chống đế cuốc Mỹ, các chú phải hỗ trợ anh, làm hậu phương vững chắc cho anh. Hồi xưa chú làm tiền tuyến thì anh làm hậu phương rồi đó.“ Dương Quốc Chính Trà nước chào hỏi xong xuôi, các bên yên vị : - Bây giờ anh xung phong...
Thuế quan của Mỹ sắp gây ra cuộc chuyển hướng thương mại lớn nhất lịch sử thế giới
„Nếu các nước tuân thủ đúng quy định, hệ thống thương mại toàn cầu vẫn có thể vượt qua sóng gió. Tuy nhiên, nguy cơ trượt dài vào chủ nghĩa bảo hộ cũng rất rõ ràng. Khi đối mặt với làn sóng hàng hóa từ Trung cộng, không dễ để các quốc gia cưỡng lại cám dỗ dựng lên các...

TẠI SAO PUTIN KHÔNG THỂ CHẤM DỨT CHIẾN TRANH: 5 CÁI BẪY MÀ ÔNG TA TỰ TẠO RA CHO MÌNH
Cuộc chiến này không còn là về Ukraine nữa. Nó là về việc duy trì một người đàn ông nắm quyền và bảo vệ một lời nói dối. Và cho đến khi lời nói dối đó sụp đổ – hoặc bị phá vỡ từ bên ngoài – thì cuộc chiến sẽ vẫn tiếp diễn.
Không phải vì Putin mạnh mẽ.
Mà vì hắn ta quá yếu để dừng lại.

Thư mời hội luận của Diễn đàn Việt Nam 21 đánh dấu 50 năm Việt Nam Dưới Chế độ Cộng sản

Diễn Đàn Việt Nam 21 Tin Tức – Nghị Luận Số 67.2025
Cất tiếng gào “Làm Cho Nước Mỹ Vĩ Đại Trở Lại – Make America Great Again – MAGA”, tập hợp được đám đông công chúng nông nổi cuồng tín bị đầu độc bởi chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, cực đoan, tạo ra một băng đảng MAGA, tạo ra một trận bão giông ngông cuồng MAGA, chiếc cà vạt đỏ màu máu giành được quyền lực nhà nước Mỹ thì hào quang rực rỡ của nước Mỹ vĩ đại đã bị đám mây đen của cơn giông bão đột ngột nổi lên che phủ.